“Tôi đâu có biết trong chiếc loa thùng kiêm đài cassette bằng sắt gỉ kia có chứa cả tỉ đồng đâu. Khi đập cái thùng ấy, quả thật tôi cũng nghĩ là kiếm được mấy đồng lời chứ đâu có ngờ... Thôi, chuyện cũng qua rồi, tiền thì cũng giao cho mấy anh công an cất giữ, giờ tôi và gia đình chỉ muốn sống yên thân, lo làm ăn mà nuôi con. Nghĩ lại lúc có cả chục thanh niên xăm trổ đầy mình bao vây nhà hăm dọa đòi chia tiền, tôi thấy đã lạnh sống lưng rồi...”.
![]() Căn nhà trống trước hở sau này - vợ chồng chị Hồng thuê để chứa phế liệu suốt nhiều năm nay. Chị Huỳnh Thị Ánh Hồng (34 tuổi, quê Quảng Ngãi, ngụ đường đường Trần Văn Quang (P.10, Q.Tân Bình, TPHCM) vẫn chưa lấy lại được bình tĩnh mặc dù sự việc đã trôi qua nhiều ngày. Tiền tỉ trong chiếc loa gỉ Chị thuật lại, hôm ấy (khoảng quá trưa ngày 21.3), trong lúc rảnh rỗi, chị bàn với chồng mang chiếc loa kiêm đài cassette trong góc nhà ra đập để bán lấy tiền. Sau mấy nhát búa của anh chồng, một phần chiếc loa thùng to bị phá nát, rơi ra vài mảnh sắt. Chiếc loa này, chị mua từ một người đàn ông cách chỗ chị trọ không xa với giá 100 nghìn đồng. “Lúc đó thấy nó to, lại có sắt nên nghĩ mua về để đó, đợi khi nào giá sắt phế liệu lên thì đập ra bán kiếm mấy đồng lời, chứ cái nghề này nhiều lúc cũng bấp bênh”, chị thổ lộ.
Chúng tôi mang câu chuyện hy hữu nhưng khá rắc rồi về pháp lý này tới trao đổi với luật sư Nguyễn Văn Nhàn -Trưởng Văn phòng luật sư Nguyễn Nhàn thuộc Đoàn luật sư TPHCM. Qua trao đổi, luật sư khẳng định quyền lợi của chị Hồng chắc chắn được đảm bảo vì pháp luật nước ta có những quy định rất chi tiết về vấn đề này. Theo luật sư Nhàn, chị Hồng đã mua lại loa thùng cũ của người khác với số tiền 100 nghìn đồng và khi mở loa thùng này mới phát hiện có nhiều tiền yen Nhật bên trong một chiếc hộp khác chứa trong chiếc loa thùng này. Số tiền này hiện được Công an phường 10, quận Tân Bình tạm giữ và sẽ thông báo công khai trên các phương tiện thông tin đại chúng để truy tìm chủ sở hữu thực của chúng. Tuy nhiên, nếu sau 1 năm mà vẫn không tìm được ai là chủ sở hữu của số tiền này thì cần xác định số tiền này là vật vô chủ, vật không xác định được chủ sở hữu theo quy định tại Điều 239 Bộ luật Dân sự 2005 để xử lý xác lập quyền sở hữu tài sản thuộc về người có công phát hiện, ở đây là vợ chồng chị Hồng. Trích dẫn các điều 239 và 241 Bộ luật Dân sự 2005 và hoàn cảnh khách quan lúc chị Hồng phát hiện số tiền, luật sư khẳng định: “Chúng ta không thể xử lý tài sản này theo quan điểm là vật bỏ quên, đánh rơi theo Điều 241 được, mà phải áp dụng theo các quy định của Điều 239 vì chị Hồng phát hiện được tài sản này thông qua một giao dịch dân sự hợp pháp ban đầu là mua lại ve chai thùng loa cũ của người khác đem bán (với số tiền bỏ ra mua là 100 nghìn đồng) chứ không phải tự nhiên nhặt được ngoài đường hay nơi công cộng. Việc xử lý tài sản theo dạng bỏ quên, đánh rơi trong trường hợp này là khiên cưỡng, không đảm bảo quyền lợi tối đa cho chị Hồng và không đảm bảo căn cứ pháp luật. Vì theo Điều 241 thì: “Người nhặt được vật do người khác đánh rơi hoặc bỏ quên” - tức người phát hiện tài sản này là tình cờ nhặt được của rơi ngoài đường, nơi công cộng... chứ không thông qua một giao dịch dân sự khác”. |
0 nhận xét:
Đăng nhận xét